NUÔI CON TRỞ THÀNH CÔNG DÂN TOÀN CẦU, AI CÓ THỂ LÀM ĐƯỢC ?
Sau khi mình viết bài chia sẻ nuôi con trở thành công dân toàn cầu với những lịch trình chi tiết cụ thể, kèm link tổng hợp các bài viết nhỏ chi tiết cho từng giai đoạn và lĩnh vực cần quan tâm khi giáo dục con và những kết quả con đạt được thì mình nhận được 3 hiểu lầm và mình phải giải thích như sau:
A. Rất nhiều mẹ có phản hồi mình là “Mẹ Siêu nhân” nên mới có thể bố trí 1 lịch trình như vậy. Nhưng nói thật là mình chỉ là 1 người mẹ bình thường, ngày đi làm, tối, cuối tuần, nghỉ lễ tranh thủ gần gũi con 1 chút.
Những thành quả trên 2 con mình bây giờ, là nhờ công sức của rất nhiều người mà mình luôn biết ơn sau đây.
1. Hồi mình chả biết gì về giáo dục hệ Mỹ, thì bác Phong 3J, một bố 3 con ở Mỹ đã đồng hành với quá trình con lớn lên ở Mỹ, bác ấy chia sẻ kinh nghiệm, scan từng quyển sách con bác ấy học cho mấy PHHS ở VN, để tụi mình được mở mang tầm mắt và để tụi mình dạy con. Bác ấy đã cho mình khái niệm về một cách học khác, và cho mình một ước mơ về một đứa trẻ toàn cầu.
2. Bác Hạnh laida là một mẹ hổ, mình đã được bác ấy giới thiệu ra hàng photo gần nhà bác ấy để mua sách mà hai con bác ấy đã học để về cho con học theo, bác ấy cũng giới thiêu cho mình trại hè EPVS chỗ Khôi, giá rẻ, hữu nghị mà vẫn hiệu quả để con nhà mình ít tiền vẫn được học với GVNN cả 1 tuần, và có thể đăng ký học 2-3 đợt nếu muốn, chính bác ấy đã giúp mình hiểu để trở thành công dân toàn cầu mình cần làm gì với con, mài đá thành ngọc như thế nào.
3. Bác @cub, bác Khăn lụa đỏ, bác Nông dân… và bác Thu Hà, những người đã bỏ công sức copy toàn bộ tài liệu mà bác ấy có vào cái ổ cứng đầu tiên của mình. Nhờ đó mình có thêm nhiều sách vở cho con học hơn nữa. Nhớ buổi gặp chị Hà – chủ kênh Youtube Minh Châu, chị đã chia sẻ cách dạy con và học tiếng Anh như thế nào.
4. Bác Quang và vợ là bác Hoa, người đã mua Acellus cho con mình học, vì hồi đấy mình còn ko biết cái thẻ tín dụng là cái gì, nếu ko có hai bác ấy thì mình con mình sẽ ko bao giờ biết đến con có thể ngồi học ở VN mà có thể học được chương trình Mỹ.
Trước khi mua Acellus, Cũng nhờ bác Quang nên con mình được bác Test vào lớp 1 Mỹ để học cùng con bác ấy, lúc đó mình đầy tự tin cho con đi test vì đã học 2 năm ở Apollo bao nhiêu tiền, mình nghĩ con mình giỏi lắm, cuối cùng kết quả trả ra là con mình: “Tiếng Anh của con em ở mức bắt đầu thôi em”. Mình ngạc nhiên tột độ, và ko thể hiểu nổi sao các bạn nhỏ có thể lớp 1 mà đọc, nói tiếng Anh nhoay nhoáy, học cái gì mà con mình còn chả biết. Và chính bác ấy đã cho mình hiểu, có 1 kiểu học của tụi Mỹ, nó rất là khác với kiểu học tiếng Anh ngôn ngữ mà con mình học ở mấy cái trung tâm.
Cũng nhờ lần test đó, mình quyết tâm cho con mình đi theo một con đường khác, ko thể học 2 năm mà vẫn lờ nhờ như vậy. Trong nhóm test có chị Hương – Dịch giải quyển người mẹ tốt hơn người thầy tốt, mẹ bạn Nam Huy, điểm bạn rất cao, mình đã xin chị hướng dẫn. Lặn lội đến tận nhà chị, xin tài liệu học của Nam Huy, nhờ chị hướng dẫn cách học của Nam Huy và mình dạy lại cho bạn Vũ Hà. Và chả mấy chốc, con mình đã lên trình tiếng Anh vù vù và học được hệ Mỹ Acellus.
5. Lên cấp 3 con mình bạn lớn được cô Việt Anh dẫn dắt để học tập và chuẩn bị cho quá trình du học, rồi bạn bé được cô Nha Trang dẫn dắt đọc ở Achieve 3000, cô Lê Hằng dẫn dắt mảng hướng nghiệp, cô Hà Lý Thái Tổ là giáo viên chủ nhiệm hình như tất cả nguồn lực đều đổ dồn hỗ trợ cho hai con. Bởi lên cấp 3, gần như vai trò của mình ko được như trước, mình cũng ko đủ giỏi để định hướng được chi tiết từng việc học, hướng nghiệp, thực tập ở cấp 3.
6. Thầy Daniel, và các thầy cô nước ngoài đã đồng hành dạy con Kỹ năng sống trong hội Hướng đạo sinh, cùng các bố mẹ trong nhóm hướng đạo sinh, các thầy cô Tiếng Anh bản ngữ những người luôn nhiệt tình dạy con mình, các thầy cô tại các quốc gia mà 3 mẹ con mình đã đi trải nghiệm đã gieo cho con một ước mơ trở thành công dân toàn cầu.
7. Lần đi nước ngoài đầu tiên, mình được chị Thục Quyên và chị Đức bên SACE hỗ trợ, đưa con sang Nam Úc học 1 tháng. Vì lần đầu đi, mình hỏi các chị ấy nhiều lắm từ thuê nhà, ăn, đi lại, học tập, làm visa, thật sự là ko có những còn người ấy, mình ko thể có lần đầu đưa con xuất ngoại thành công. Lần nào đi nước nào cũng có các bố mẹ ở các nước hỗ trợ. Như là đi Mỹ có em Trang, Nhật có em Nga, Hàn có em Hạnh và Sing và Malaysia có em Hoài… Đi nước nào cũng toàn là quý nhân hỗ trợ thì có gì đâu mà khó khăn nữa.
8. Còn vô vàn những cái tên khác mà mình ko thể kể ra hết được, bởi từng bài viết, từng chia sẻ, từng hướng dẫn nhiệt tình ko tiếc thời gian, công sức của họ, đã giúp 3 mẹ con mình trưởng thành từng ngày.
Do đó, mình khẳng định mình chỉ là 1 bà mẹ bình thường, IQ ở mức trung bình, ko có gì đặc biệt, chỉ đơn giản là có quá nhiều người Việt tốt bụng ở xung quanh, hỗ trợ, chỉ dạy, nâng đỡ trong từng bước đi của 3 mẹ con mình. Kể cả khi con mình sang Úc, cũng là nhờ các bạn người Việt, Anh chị, chú bác người Việt bên đó hỗ trợ. Mà tất cả, chỉ là biết nhau, trân trọng nhau qua mạng chứ thậm chí còn chưa gặp được 1 lần.
Mình cũng nhờ luôn biết ơn người khác, dám nhận mình chưa tốt, chưa giỏi để luôn kiên trì học hỏi nên cũng vì vậy các cô, các bác, các anh chị đã tận tình chỉ dạy. Đây là ưu điểm duy nhất của nhà mình.
B. Rất nhiều mẹ nói phải có tiền mới làm được như nhà mình, mọi người ko có tiền nên thôi, đừng mơ nữa.
Nhưng thực tế là mình đi lên từ 2 bàn tay trắng, ko nhà, ko xe oto, ko trợ lực tài chính từ gia đình bố mẹ họ hàng. Chỉ có 1 ước mơ, vợ chồng cố gắng để hai con có quyền lựa chọn cuộc sống và có quyền thực hiện được ước mơ.
Lại thêm hồi mình học trường Kinh Tế Quốc Dân, được học các bộ môn về Quản lý tài chính, lập chiến lược. Thầy giáo nói: “tôi chả biết anh chị ra quản trị được doanh nghiệp nào, nhưng điều đầu tiên là phải biết lập chiến lược, kế hoạch cho cuộc đời mình, phải biết quản lý tài chính cho chính mình. Và hãy dùng kiến thức này áp dụng cho mình trước khi áp dụng vào doanh nghiệp”. 18 tuổi, lần đầu tiên những người thầy ở giảng đường đại học Việt Nam, đã dạy mình tự quản trị cuộc đời. Và mình cũng ko nghĩ nhiều cứ thế làm theo. Rồi qua môn Lịch sử kinh tế mình được dạy về các chu kỳ kinh tế, chu kỳ đi lên, thịnh vượng, suy thoái và ví dụ là khủng hoảng tài chính tiền tệ năm 1997 ở Châu Á. Mình đã áp dụng tất cả tri thức học được ở trường đại học Việt Nam vào quản trị cuộc đời mình, và từ đó, từ nghèo khó mới đi lên cuộc sống tươi sáng.
Chính vì vậy mình biết đặt chiến lược, lên kế hoạch 5 năm, kế hoạch 1 năm, list công việc hàng ngày hàng tuần, hàng ngày.
Mình biết sử dụng 5 chiếc lọ trong quản lý tài chính, biết Chiến thuật cắt máu để tiết kiệm, luôn tiết kiệm trước rồi còn bao nhiêu mới được chi tiêu. Nên từ đó mới để dành được tiền cho con đi học trong khi vẫn có nhà ở và có xe tự mua.
Từ điều này để mình chia sẻ, tiền có được hay ko là ở chỗ chúng ta có biết các chiến lược quản lý tài chính hay ko. 2 bàn tay trắng vẫn có thể hỗ trợ cho con du học được nếu có sự chuẩn bị trong vòng 18-20 năm.
Xem clip về 1 bạn đã tiết kiệm như thế nào mà mua nhà trong 3 năm nhé: https://www.facebook.com/reel/1550321179028492
C. Việc học online CT Mỹ là rất tốt.
Đây là một hiểu lầm hay có của PHHS. Học online khai thác được nhiều tài liệu có sẵn nhưng nó đòi hỏi cả phụ huynh và các con có tính kỉ luật cao. Những bạn luôn chân tay, thích vận động rất khó để học (hai con mình là dạng thích vận động). Do đó chúng ta cần có một kế hoạch kèm kỹ năng tự học kỹ càng trước khi con học online để con có thói quen ngồi tập trung học, đồng thời phải có sự động viên, khen thưởng rõ ràng để con có thể có động lực học. Học online sau 3-4 năm các con sẽ chán è cổ, nhất là các bạn thích giao tiếp xã hội. Do đó, phải nhìn ra khó khăn này để hỗ trợ cho con. Chưa kể lên lớp 4-5 các con bắt đầu biết chơi điện tử nên vừa học vừa chơi, làm giảm hiệu quả của việc học. Vì vậy nhà mình con học bằng máy tính để bàn màn hình to, học có giờ rõ ràng, máy tính đặt trong phòng bố mẹ, khi con học là được bố mẹ đang ngồi đọc sách hoặc làm việc cạnh đó. Ngoài ra cần cài phần mềm quản lý máy tính để các con ko chơi khi học.
D. CÁCH LÀM TỐT NHẤT LÀ GÌ?
Đọc kỹ, tìm hiểu kỹ, sau đó hãy bắt tay vào làm, làm là cách duy nhất xây từng viên gạch cho tương lai vững chắc, ko làm thì ngồi đó tranh cãi cũng ko để làm gì.
Do đó, gần như mình ko mất thời gian tranh cãi, ko buôn chuyện, ko đưa chuyện, ko ghen tị với ai trên mạng hay cả ngoài đời. Mình tập trung vào làm việc, làm theo kế hoạch đã định. Nói thật, việc cũng nhiều nên sơ sảnh thời gian là bị chậm tiến độ, vi phạm thời gian thực hiện các công việc khác. Tất cả tâm trí, nguồn lực đều chỉ dồn vào thực hiện các công việc theo kế hoạch, giúp đỡ người khác và khi khó khăn, mà mình biết khi mình khó khăn sẽ có ai đó sẽ giúp mình tháo gỡ.
Tâm thái khi làm:
– nghĩ ít đi và làm đơn giản mọi việc chứ đừng làm cho mọi việc rối lên.
– Làm trong sự vui vẻ, cứ thế làm, nếu việc nào ko muốn làm mà ko tránh được thì cứ vui vẻ mà làm.
– Làm gì hãy đặt niềm tin vào năng lực của mình và những người xung quanh mình, đừng mới làm đã nghi ngờ mình ko làm được. Vì chỉ cần chưa làm đã nghĩ mình ko làm được thì sẽ ko thể làm được.
– Làm mọi việc trong tâm thái nhẹ nhàng. Coi mọi sự tểnh tềnh tênh, chỉ có tính mạng con người là quan trọng nhất, mọi việc còn lại đều là việc nhỏ nên cứ nhẹ nhàng mà làm. Ko cần đao to búa lớn, om xòm lên làm gì.
– Làm mọi việc thường xuyên liên tục, nhất là việc dạy con
– Làm mọi việc thì đặt tâm vào đó. Khi làm 1 việc chỉ quan tâm tới việc đó, ko phân tán sang việc khác.
Không có ước mơ nào ko thành hiện thực nếu các bạn có một tâm thái đúng, một một mong muốn được học hỏi.
Lien eth nguyen.
English Thinking Club
Nhà BT1-E9,
Khu ĐTM Trung Văn,
Quận Từ Liêm, Hà Nội
ĐT: 0936301636
Hotline: 0914581828
englishandthinkinghome@gmail.com
Chúng tôi giáo dục, đào tạo công dân việt nam có năng lực hội nhập toàn cầu.
Do đó, chúng tôi giúp các bạn trẻ hoàn thiện ngôn ngữ, làm chủ tư duy thông qua hệ thống chương trình giáo dục của mình.