Mấy tháng nay mình đều làm việc không có ngày nghỉ. Nhưng vẫn phải tranh thủ dậy lúc 6h để viết về quan điểm của mình, sợ mọi người sẽ theo trào lưu mà ko cần rèn con học giỏi.
Sáng hôm đó, mình ngồi cà phê với 1 người khá thành công, nói chung chắc phó tổng của 1 tổ chức kinh tế với số lượng nhân sự hơn 2,000 người thì cũng được gọi là lớn rồi nhỉ.
Mình và đồng chí đang bàn bạc vài chuyện, căng thẳng quá nên chuyển sang tán chút chuyện thời sự cho nó bớt căng, vì biết mình làm giáo dục nên đồng chí đưa cho mình một bài báo:
Đồng chí nói mình, bài viết này được chia sẻ trên mạng khá nhiều với dân kinh doanh và lên đến vị trí này như anh, anh thấy bài viết khá thú vị và có phần nào đúng.
Mình đọc qua, và chẳng cần nghĩ, mình có nói lại thế này:
“Vậy theo anh là người ta chả cần học nữa phải không anh? Cứ thành công như anh chàng ở trong bài báo này là được rồi, chứ ko cần học giỏi.”
Đồng chí ấy im lặng. Mình cho rằng đó là đồng ý.
Mình lại tiếp:
“Thực ra, em thì ko phải dân kinh doanh như anh, em cũng là một người bình thường, ko kiếm nhiều tiền như anh, ko chức to như anh. Nhưng so giữa anh và em, em khẳng định mình hạnh phúc hơn anh.
Mục đích cuộc sống của em, rất là đơn giản: Sống đủ nuôi con, nuôi mình, sống khỏe mạnh, cống hiến thêm cho xã hội, hiếu thảo với bố mẹ và luôn giúp đỡ mọi người. Với mục đích ấy, ở tuổi ngoài 30, em đạt được cả và em rất hạnh phúc. Còn anh, nay suy nghĩ này, mai lo lắng việc kia, đêm anh chỉ ngủ 1 vài tiếng, áp lực khủng khiếp thậm chí có nhiều việc còn ko thể làm được theo ý mình, đúng hay sai anh cũng ko có quyền quyết định. Vậy cốt lõi của cuộc sống, ko phải là thành công, mà là tự mình cảm thấy hạnh phúc và có ich. Nếu em là anh, em sẽ từ bỏ vị trí của anh.
Quay trở lại bài viết mà anh đưa cho em, bài viết đấy thực sự là có cái đúng, có cái sai và viết chưa hết, nếu phụ huynh, giáo viên, nhà trường nào cũng đọc bài này rồi ko cần học sinh học giỏi, chăm ngoan mà thì có lẽ sẽ hỏng cả 1 xã hội anh ah.
Ngoài ra, em thấy nhiều người bỏ học mà thành công, em nghĩ bỏ ko đi học cũng được,nhưng người đó phải đã và đang biết rõ mục đích của cuộc đời mình, biết rõ mình cần làm gì trong tương lai, biết rõ mình sẽ sống như thế nào. Người như thế, cũng nên bỏ học để tự làm việc mà mình đã định hướng trước, rút ngắn thời gian trường học để màtập trung vào mục đích của mình. Bill Gate là một đại diện cho trường phái người biết mình phải làm gì nên bỏ học. Nhưng tỷ lệ người bỏ học thành công là không cao anh ah, thử hỏi trong xã hội mấy người được như Bill Gate, nhìn quanh anh mấy bạn 7x, 8x, 9x bỏ học mà đã thành ông này bà nọ.
Nên bỏ học để tìm kiếm thành công giống như là đánh sổ xố với những người ko có năng lực mà lại ham giàu, sắc xuất trúng thấp lắm anh ah.
Với em, học hành là trách nhiệm của con cái, vì nếu ko học thì đi làm. Nhiều lần em cho con lựa chọn một là nghỉ học đi làm cho nghiêm túc, 2 là đi học thì học cho đến cùng. Cuối cùng 2 thằng con em ko thằng nào chịu nghỉ học đi làm vì thấy đi làm vất vả quá. Mà em ko dọa con em ý nào, nó ko muốn học em cho nghỉ thật và cho đi làm thật mà. Việc thì đầy: rửa bát, hót rác, bưng bê, việc gì em cũng xin cho đi làm luôn….
Vậy em dạy nó: ko học thì nghỉ, mà nghỉ thì đi làm, còn học thì học cho nghiêm túc, làm gì cũng làm tới cùng. Em dạy nó học tốt để nó biết cảm giác hạnh phúc khi làm tới cùng và quyết tâm 1 việc như thế nào, sau này nó cứ từ 1 việc học mà làm nhiều việc khác.
Còn nó đã chấp nhận đi học, chấp nhận làm tới cùng em sẽ cùng con chia nhỏ việc, dạy nó các kỹ năng và thao tác tự học để có khả năng theo đến cùng việc đó. Với em ko có việc gì ko thể làm được khi chia nhỏ việc và hình thành thao thác nhỏ.
Học tới cùng 1 vài lần có thể điểm ko cao, nhưng ko thể là học sinh trung bình được phải không anh? Học tới cùng mà vẫn dốt thì xem lại cách học của con anh ah.
Người học giỏi, ko biết thích ứng và xoay chuyển trong hoàn cảnh mới sẽ thất bại khi ra đời.
Không phải ngẫu nhiên mà người ta có câu: “thánh nhân đãi kẻ khù khờ”, hay các nhân vật trong truyện chưởng ấy anh, toàn lên tới đỉnh cao của võ thuật. Bởi những người này thân thiện, đáng yêu, có thể dễ dàng tiếp nhận sự dạy bảo của người khác nên lại sớm lên đến đỉnh cao của lĩnh vực của mình.
Đấy, phân tích của em chỉ có vậy, anh còn muốn nói gì nữa không?
Đồng chí ấy ko nói gì, im lặng, cuối cùng thốt ra 1 câu: “Em đúng”.
Vậy đấy cả nhà ah, đừng ảo tưởng ko học mà thành công, muốn ko học mà thành công thì phải say mê cái gì đó từ nhỏ, quên ăn quên ngủ vì nó, liệu con các bố/mẹ có đam mê cái gì đến mức đó không ah. Ko có thì đừng xúi nó ko cần học kẻo lại Tay gậy tay bị khắp nơi tung hoành.
English Thinking Club
Nhà BT1-E9,
Khu ĐTM Trung Văn,
Quận Từ Liêm, Hà Nội
ĐT: 0936301636
Hotline: 0914581828
englishandthinkinghome@gmail.com
Chúng tôi giáo dục, đào tạo công dân việt nam có năng lực hội nhập toàn cầu.
Do đó, chúng tôi giúp các bạn trẻ hoàn thiện ngôn ngữ, làm chủ tư duy thông qua hệ thống chương trình giáo dục của mình.